Lâu nay muốn qua thăm anh nhưng ngại vì cầu tre lắc lẻo, tháng ngày tuổi đời trôi theo níu chân nhau bạc thêm mái đầu. Còn tìm đâu ngày xưa yêu dấu...đường về hai thôn cách xa, thoáng cơn gió chiều, nhớ mùi tóc em hương đậm đà

Khi xưa Alibaba như vầng trăng sáng chiếu trên trần gian (Alibaba). Hôm nay Alibaba như chàng dũng sĩ hát vang lời ca (Alibaba) (Gm)

Chúng bạn thường hay bảo em rằng phước đầy nhà. (Gm)

Hôm qua tát nước chứ đầu đình, bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen, thời được thì cho anh xin, hay là em để làm tin trong nhà (Gm)

Gà vừa ra đuôi người ta mới kêu là đuôi gà, gà vừa ra lông người ta mới kêu lông gà, gà chết đi nấu lên xôi mới kêu xôi gà, hết xôi còn xương người ta mới kêu xương gà. (Gm)

Trời ơi bởi sa cơ giữa chiến trường thọ tiễn nên Võ Đông Sơ đành chia tay vĩnh viễn Bạch Thu Hà. (Gm)

Giờ em đã là vợ người ta, áo trắng cô dâu cầm hoa, nhạc tung tóe thanh niên hòa ca, vài ba đứa lên lắc lư theo ấy là thành đám cưới em với người ta, anh biết do anh mà ra, tình yêu ấy nay xa càng xa buồn thay là la, là la la lá

Cánh phượng hồng ngẩn ngơ mùa hè đến trường khắc nỗi nhớ trên cây và mùa sau biết có còn gặp lại ngày khai trường áo lụa gió thu bay. Mối tình đầu của tôi nhờ cây đàn buông tiếng hát xa xôi, ai cũng hiểu chỉ một mình không hiểu, nên có một gã khờ ngọng ngịu đứng làm thơ. Em chờ mùa hè đi qua còn tôi đứng lại, nắng ngập đường một vạt tóc nào xa (Gm)

Khung cửa sổ hai nhà cuối phố chẳng hiểu vì sao không khép bao giờ đôi bạn ngày xưa học chung một lớp cây bưởi sau nhà ngan ngát hương đưa giấu một chùm hoa trong chiếc khăn tay cô bé ngập ngừng sang nhà hàng xóm bên ấy có người ngày mai ra trận bên ấy có người ngày mai đi xa. (Gm)

Tìm đâu thấy bước chân em về nơi này dòng sông cũ vẫn trôi cô đơn anh ngồi nơi đây và em đã bước đi không còn quay về mình anh vẫn giá băng bao năm đi về nơi xa. (Gm)

Đường đi qua đồng rộng, mọi người  ngắm nhìn em thẹn thùng em không nói nam mô a di đà, nam mô a di đà (Gm)

Cho nhắn gởi Bạc Liêu mấy lời sông có cạn tình không đổi dời dù đi xa trăm hướng, ai người có nỗi ngoài hương Bạc Liêu thương quá ... hình bóng quê nhà. (Gm)

Xin.... hãy hôn anh thật lòng vì mai... đã xa nhau thật rồi, anh biết... khi tàn bóng đêm bình minh... rồi sẽ mang em thật xa..... (Gm)

Con không quên năm tháng bao la tình cha. Dang đôi tay ôm ấp con thơ vào lòng. Người là ánh sáng rọi đường con bước Cha ơi mãi không quên tình cha. (Gm)

Thời sinh viên có cây đàn ghi-ta đàn ngân lên chúng ta cùng hòa ca có anh bạn xa nhà, có cô bạn nhớ cha cất vang cùng lời ca...(Dm)

Chớ vội vàng em hãy coi chừng kẻo không kịp thắng. giữa con đường thành phố đông người đừng nên chạy nhanh. Để anh được nhìn ngắm em cười trong nắng. Tóc em đuôi gà. (Gm)

Nhớ mãi ngày chia tay nụ cười còn xao xuyến lòng ai nhớ mãi ngày chia tay cùng bạn bè đến những miền xa. (Gm)

Lời nào của cây lời nào cỏ lạ một chiều ngồi say một đời thật nhẹ ngày qua, vừa tàn mùa xuân rồi tàn mùa hạ một ngày đầu thu nghe chân ngựa về chốn xa. (Gm)

Bốn phương trơiø ta về đây chung vui, không phân chia giọng nói tiếng cười, cùng nắm tay ta kết đoàn thân ái trao cho nhau những lời thiết tha. (Gm)


Khóc thầm:
Tiễn anh đi rồi - em về gác lạnh đìu hiu
Ngoài trời trăng tỏ - mà sao ướt đôi tay mềm
Bóng đêm ngỡ là người em yêu 
Khép đôi mi lại càng thương càng nhớ
Trời ơi! Thương nhớ - bao năm mặn nồng
Bây giờ lìa xa
Con 13, con 13.

Cuộc đời cho em, bao trái ngang
Cướp đi mối tình, em nặng mang
Từ nay em sống - như xác không hồn - bên cạnh người ta
Con số 3, con số 3.